和 hé 金 jīn 眉 méi 生 shēng 廉 lián 访 fǎng 江 jiāng 上 shàng 寄 jì 怀 huái - - 黄 huáng 文 wén 涵 hán
老 lǎo 不 bù 伤 shāng 春 chūn 春 chūn 自 zì 残 cán , , 楝 liàn 花 huā 风 fēng 起 qǐ 客 kè 心 xīn 寒 hán 。 。
横 héng 江 jiāng 波 bō 浪 làng 天 tiān 边 biān 接 jiē , , 大 dà 将 jiàng 旌 jīng 旗 qí 壁 bì 上 shàng 观 guān 。 。
阅 yuè 世 shì 更 gèng 怜 lián 挥 huī 手 shǒu 易 yì , , 论 lùn 交 jiāo 须 xū 惜 xī 赏 shǎng 音 yīn 难 nán 。 。
英 yīng 才 cái 兴 xīng 替 tì 寻 xún 常 cháng 事 shì , , 且 qiě 向 xiàng 昭 zhāo 回 huí 变 biàn 化 huà 看 kàn 。 。
和金眉生廉访江上寄怀。清代。黄文涵。老不伤春春自残,楝花风起客心寒。 横江波浪天边接,大将旌旗壁上观。 阅世更怜挥手易,论交须惜赏音难。 英才兴替寻常事,且向昭回变化看。