登 dēng 一 yī 杯 bēi 亭 tíng - - 裘 qiú 琏 liǎn
轻 qīng 风 fēng 细 xì 雨 yǔ 拂 fú 船 chuán 回 huí , , 太 tài 守 shǒu 祠 cí 堂 táng 傍 bàng 水 shuǐ 开 kāi 。 。
何 hé 处 chǔ 梅 méi 花 huā 飞 fēi 槛 kǎn 畔 pàn , , 隔 gé 江 jiāng 柳 liǔ 色 sè 出 chū 城 chéng 隈 wēi 。 。
春 chūn 光 guāng 极 jí 目 mù 人 rén 千 qiān 里 lǐ , , 遗 yí 迹 jī 当 dāng 年 nián 酒 jiǔ 一 yī 杯 bēi 。 。
自 zì 爱 ài 云 yún 山 shān 频 pín 眺 tiào 望 wàng , , 流 liú 莺 yīng 唤 huàn 出 chū 客 kè 思 sī 来 lái 。 。
登一杯亭。清代。裘琏。轻风细雨拂船回,太守祠堂傍水开。 何处梅花飞槛畔,隔江柳色出城隈。 春光极目人千里,遗迹当年酒一杯。 自爱云山频眺望,流莺唤出客思来。