陕 shǎn 郊 jiāo - - 路 lù 德 dé
遍 biàn 地 dì 峰 fēng 峦 luán 郁 yù 不 bù 平 píng , , 出 chū 关 guān 形 xíng 势 shì 莽 mǎng 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
一 yī 条 tiáo 黄 huáng 水 shuǐ 尘 chén 沙 shā 色 sè , , 万 wàn 树 shù 白 bái 杨 yáng 风 fēng 雨 yǔ 声 shēng 。 。
野 yě 店 diàn 荒 huāng 寒 hán 无 wú 客 kè 憩 qì , , 山 shān 田 tián 荦 luò 确 què 有 yǒu 人 rén 耕 gēng 。 。
犊 dú 车 chē 满 mǎn 载 zài 斜 xié 阳 yáng 过 guò , , 铁 tiě 铸 zhù 双 shuāng 轮 lún 分 fèn 外 wài 明 míng 。 。
陕郊。清代。路德。遍地峰峦郁不平,出关形势莽峥嵘。 一条黄水尘沙色,万树白杨风雨声。 野店荒寒无客憩,山田荦确有人耕。 犊车满载斜阳过,铁铸双轮分外明。