过 guò 感 gǎn 化 huà - - 王 wáng 维 wéi
暮 mù 持 chí 筇 qióng 竹 zhú 杖 zhàng , , 相 xiāng 待 dài 虎 hǔ 溪 xī 头 tóu 。 。
催 cuī 客 kè 闻 wén 山 shān 响 xiǎng , , 归 guī 房 fáng 逐 zhú 水 shuǐ 流 liú 。 。
野 yě 花 huā 丛 cóng 发 fā 好 hǎo , , 谷 gǔ 鸟 niǎo 一 yī 声 shēng 幽 yōu 。 。
夜 yè 坐 zuò 空 kōng 林 lín 寂 jì , , 松 sōng 风 fēng 直 zhí 似 shì 秋 qiū 。 。
过感化。唐代。王维。暮持筇竹杖,相待虎溪头。 催客闻山响,归房逐水流。 野花丛发好,谷鸟一声幽。 夜坐空林寂,松风直似秋。