听 tīng 宫 gōng 莺 yīng - - 王 wáng 维 wéi
春 chūn 树 shù 绕 rào 宫 gōng 墙 qiáng , , 宫 gōng 莺 yīng 啭 zhuàn 曙 shǔ 光 guāng 。 。
忽 hū 惊 jīng 啼 tí 暂 zàn 断 duàn , , 移 yí 处 chù 弄 nòng 还 hái 长 zhǎng 。 。
隐 yǐn 叶 yè 栖 qī 承 chéng 露 lù , , 攀 pān 花 huā 出 chū 未 wèi 央 yāng 。 。
游 yóu 人 rén 未 wèi 应 yīng 返 fǎn , , 为 wèi 此 cǐ 始 shǐ 思 sī 乡 xiāng 。 。
听宫莺。唐代。王维。春树绕宫墙,宫莺啭曙光。 忽惊啼暂断,移处弄还长。 隐叶栖承露,攀花出未央。 游人未应返,为此始思乡。