韦 wéi 侍 shì 郎 láng 山 shān 居 jū - - 王 wáng 维 wéi
幸 xìng 忝 tiǎn 君 jūn 子 zǐ 顾 gù , , 遂 suì 陪 péi 尘 chén 外 wài 踪 zōng 。 。
闲 xián 花 huā 满 mǎn 岩 yán 谷 gǔ , , 瀑 pù 水 shuǐ 映 yìng 杉 shān 松 sōng 。 。
啼 tí 鸟 niǎo 忽 hū 临 lín 涧 jiàn , , 归 guī 云 yún 时 shí 抱 bào 峰 fēng 。 。
良 liáng 游 yóu 盛 shèng 簪 zān 绂 fú , , 继 jì 迹 jī 多 duō 夔 kuí 龙 lóng 。 。
讵 jù 枉 wǎng 青 qīng 门 mén 道 dào , , 胡 hú 闻 wén 长 cháng 乐 lè 钟 zhōng 。 。
清 qīng 晨 chén 去 qù 朝 cháo 谒 yè , , 车 chē 马 mǎ 何 hé 从 cóng 容 róng 。 。
韦侍郎山居。唐代。王维。幸忝君子顾,遂陪尘外踪。 闲花满岩谷,瀑水映杉松。 啼鸟忽临涧,归云时抱峰。 良游盛簪绂,继迹多夔龙。 讵枉青门道,胡闻长乐钟。 清晨去朝谒,车马何从容。