同 tóng 堇 jǐn 浦 pǔ 谢 xiè 山 shān 北 běi 郭 guō 闲 xián 泛 fàn - - 厉 lì 鹗 è
人 rén 生 shēng 难 nán 得 de 是 shì 冬 dōng 晴 qíng , , 随 suí 意 yì 河 hé 桥 qiáo 拨 bō 棹 zhào 声 shēng 。 。
纵 zòng 不 bù 成 chéng 游 yóu 偏 piān 有 yǒu 伴 bàn , , 偶 ǒu 然 rán 欲 yù 出 chū 岂 qǐ 无 wú 名 míng 。 。
因 yīn 看 kàn 黄 huáng 叶 yè 商 shāng 行 háng 止 zhǐ , , 为 wèi 爱 ài 青 qīng 山 shān 当 dāng 送 sòng 迎 yíng 。 。
归 guī 去 qù 只 zhǐ 愁 chóu 僧 sēng 舍 shè 客 kè , , 把 bǎ 诗 shī 吟 yín 向 xiàng 佛 fó 灯 dēng 清 qīng 。 。
同堇浦谢山北郭闲泛。清代。厉鹗。人生难得是冬晴,随意河桥拨棹声。 纵不成游偏有伴,偶然欲出岂无名。 因看黄叶商行止,为爱青山当送迎。 归去只愁僧舍客,把诗吟向佛灯清。