春 chūn 亭 tíng 对 duì 雨 yǔ 柬 jiǎn 于 yú 皇 huáng - - 熊 xióng 赐 cì 履 lǚ
草 cǎo 堂 táng 花 huā 意 yì 近 jìn , , 风 fēng 雨 yǔ 乱 luàn 春 chūn 晴 qíng 。 。
修 xiū 竹 zhú 摇 yáo 空 kōng 冷 lěng , , 残 cán 梅 méi 入 rù 望 wàng 清 qīng 。 。
烟 yān 霞 xiá 本 běn 故 gù 物 wù , , 丘 qiū 壑 hè 自 zì 多 duō 情 qíng 。 。
鹿 lù 鹿 lù 胡 hú 为 wéi 者 zhě , , 输 shū 君 jūn 学 xué 晚 wǎn 成 chéng 。 。
春亭对雨柬于皇。清代。熊赐履。草堂花意近,风雨乱春晴。 修竹摇空冷,残梅入望清。 烟霞本故物,丘壑自多情。 鹿鹿胡为者,输君学晚成。