诗 shī 遂 suì 醒 xǐng - - 毓 yù 朗 lǎng
太 tài 白 bái 睒 shǎn 睒 shǎn 星 xīng 荧 yíng 荧 yíng , , 一 yī 夜 yè 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 月 yuè 上 shàng 。 。
我 wǒ 来 lái 寺 sì 里 lǐ 看 kàn 梅 méi 花 huā , , 不 bù 道 dào 蔷 qiáng 薇 wēi 高 gāo 一 yī 丈 zhàng 。 。
诗遂醒。清代。毓朗。太白睒睒星荧荧,一夜东风吹月上。 我来寺里看梅花,不道蔷薇高一丈。