松 sōng 风 fēng 亭 tíng 其 qí 二 èr - - 赵 zhào 希 xī 璜 huáng
寂 jì 寂 jì 山 shān 光 guāng 月 yuè 有 yǒu 声 shēng , , 都 dōu 于 yú 松 sōng 下 xià 响 xiǎng 葱 cōng 珩 háng 。 。
一 yī 池 chí 水 shuǐ 浸 jìn 琉 liú 璃 lí 碧 bì , , 半 bàn 亩 mǔ 阴 yīn 同 tóng 翡 fěi 翠 cuì 轻 qīng 。 。
不 bù 放 fàng 梅 méi 魂 hún 斜 xié 竹 zhú 外 wài , , 却 què 留 liú 龙 lóng 骨 gǔ 藉 jí 云 yún 生 shēng 。 。
何 hé 人 rén 酒 jiǔ 醒 xǐng 梦 mèng 初 chū 觉 jué , , 追 zhuī 忆 yì 淮 huái 南 nán 泪 lèi 泗 sì 横 héng 。 。
松风亭其二。清代。赵希璜。寂寂山光月有声,都于松下响葱珩。 一池水浸琉璃碧,半亩阴同翡翠轻。 不放梅魂斜竹外,却留龙骨藉云生。 何人酒醒梦初觉,追忆淮南泪泗横。