秋 qiū 日 rì 西 xī 城 chéng 远 yuǎn 眺 tiào - - 赵 zhào 由 yóu 仪 yí
荒 huāng 邑 yì 西 xī 风 fēng 触 chù 树 shù 鸣 míng , , 出 chū 门 mén 延 yán 首 shǒu 向 xiàng 西 xī 行 xíng 。 。
白 bái 云 yún 村 cūn 落 luò 半 bàn 明 míng 灭 miè , , 黄 huáng 叶 yè 人 rén 家 jiā 时 shí 雨 yǔ 晴 qíng 。 。
城 chéng 角 jiǎo 又 yòu 催 cuī 临 lín 暮 mù 调 diào , , 野 yě 春 chūn 闲 xián 送 sòng 隔 gé 溪 xī 声 shēng 。 。
登 dēng 台 tái 我 wǒ 亦 yì 悲 bēi 秋 qiū 客 kè , , 作 zuò 赋 fù 长 zhǎng 余 yú 宋 sòng 玉 yù 情 qíng 。 。
秋日西城远眺。清代。赵由仪。荒邑西风触树鸣,出门延首向西行。 白云村落半明灭,黄叶人家时雨晴。 城角又催临暮调,野春闲送隔溪声。 登台我亦悲秋客,作赋长余宋玉情。