洪 hóng 都 dōu 道 dào 中 zhōng 立 lì 春 chūn - - 赵 zhào 申 shēn 乔 qiáo
摇 yáo 落 luò 江 jiāng 城 chéng 愧 kuì 此 cǐ 身 shēn , , 惊 jīng 心 xīn 岁 suì 晚 wǎn 又 yòu 回 huí 春 chūn 。 。
穷 qióng 年 nián 草 cǎo 土 tǔ 愁 chóu 依 yī 旧 jiù , , 胜 shèng 地 dì 风 fēng 云 yún 景 jǐng 渐 jiàn 新 xīn 。 。
息 xī 浪 làng 乘 chéng 流 liú 轻 qīng 画 huà 桨 jiǎng , , 负 fù 暄 xuān 吹 chuī 黍 shǔ 见 jiàn 村 cūn 人 rén 。 。
但 dàn 祈 qí 大 dà 有 yǒu 从 cóng 今 jīn 始 shǐ , , 归 guī 向 xiàng 溪 xī 头 tóu 撷 xié 野 yě 莼 chún 。 。
洪都道中立春。清代。赵申乔。摇落江城愧此身,惊心岁晚又回春。 穷年草土愁依旧,胜地风云景渐新。 息浪乘流轻画桨,负暄吹黍见村人。 但祈大有从今始,归向溪头撷野莼。