山 shān 塘 táng 驿 yì 次 cì 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 蔡 cài 秉 bǐng 公 gōng
攀 pān 条 tiáo 老 lǎo 泪 lèi 坠 zhuì 天 tiān 涯 yá , , 怅 chàng 望 wàng 云 yún 端 duān 白 bái 鹿 lù 车 chē 。 。
山 shān 好 hǎo 几 jǐ 疑 yí 身 shēn 入 rù 画 huà , , 日 rì 斜 xié 遥 yáo 指 zhǐ 店 diàn 为 wèi 家 jiā 。 。
缘 yuán 村 cūn 桐 tóng 树 shù 垂 chuí 黄 huáng 实 shí , , 绕 rào 涧 jiàn 藤 téng 梢 shāo 落 luò 紫 zǐ 花 huā 。 。
地 dì 僻 pì 莫 mò 嫌 xián 迎 yíng 送 sòng 少 shǎo , , 眼 yǎn 前 qián 风 fēng 景 jǐng 不 bù 须 xū 赊 shē 。 。
山塘驿次壁间韵。清代。蔡秉公。攀条老泪坠天涯,怅望云端白鹿车。 山好几疑身入画,日斜遥指店为家。 缘村桐树垂黄实,绕涧藤梢落紫花。 地僻莫嫌迎送少,眼前风景不须赊。