和 hé 秋 qiū 水 shuǐ 韵 yùn - - 刘 liú 逢 féng 源 yuán
自 zì 甘 gān 抱 bào 拙 zhuō 守 shǒu 东 dōng 冈 gāng , , 一 yī 卧 wò 云 yún 林 lín 岁 suì 月 yuè 长 zhǎng 。 。
野 yě 水 shuǐ 到 dào 门 mén 晴 qíng 放 fàng 棹 zhào , , 博 bó 山 shān 欹 yī 枕 zhěn 夜 yè 焚 fén 香 xiāng 。 。
松 sōng 声 shēng 无 wú 赖 lài 惊 jīng 幽 yōu 梦 mèng , , 花 huā 影 yǐng 多 duō 情 qíng 恋 liàn 夕 xī 阳 yáng 。 。
牢 láo 落 luò 壮 zhuàng 心 xīn 消 xiāo 欲 yù 尽 jǐn , , 爱 ài 听 tīng 童 tóng 稚 zhì 咏 yǒng 《 《 沧 cāng 浪 láng 》 》 。 。
和秋水韵。清代。刘逢源。自甘抱拙守东冈,一卧云林岁月长。 野水到门晴放棹,博山欹枕夜焚香。 松声无赖惊幽梦,花影多情恋夕阳。 牢落壮心消欲尽,爱听童稚咏《沧浪》。