清 qīng 明 míng 日 rì 登 dēng 城 chéng 春 chūn 望 wàng 寄 jì 大 dài 夫 fū 使 shǐ 君 jūn - - 王 wáng 表 biǎo
春 chūn 城 chéng 闲 xián 望 wàng 爱 ài 晴 qíng 天 tiān , , 何 hé 处 chǔ 风 fēng 光 guāng 不 bù 眼 yǎn 前 qián 。 。
寒 hán 食 shí 花 huā 开 kāi 千 qiān 树 shù 雪 xuě , , 清 qīng 明 míng 日 rì 出 chū 万 wàn 家 jiā 烟 yān 。 。
兴 xìng 来 lái 促 cù 席 xí 唯 wéi 同 tóng 舍 shě , , 醉 zuì 后 hòu 狂 kuáng 歌 gē 尽 jǐn 少 shào 年 nián 。 。
闻 wén 说 shuō 莺 yīng 啼 tí 却 què 惆 chóu 怅 chàng , , 诗 shī 成 chéng 不 bú 见 jiàn 谢 xiè 临 lín 川 chuān 。 。
清明日登城春望寄大夫使君。唐代。王表。春城闲望爱晴天,何处风光不眼前。 寒食花开千树雪,清明日出万家烟。 兴来促席唯同舍,醉后狂歌尽少年。 闻说莺啼却惆怅,诗成不见谢临川。