过 guò 马 mǎ 公 gōng 墓 mù 书 shū 感 gǎn 其 qí 二 èr - - 郑 zhèng 国 guó 藩 fān
巍 wēi 然 rán 高 gāo 冢 zhǒng 俯 fǔ 崇 chóng 墉 yōng , , 宛 wǎn 笑 xiào 盖 gài 棺 guān 论 lùn 未 wèi 公 gōng 。 。
殇 shāng 等 děng 汪 wāng 僮 tóng 终 zhōng 后 hòu 死 sǐ , , 事 shì 非 fēi 敌 dí 忾 kài 敢 gǎn 言 yán 忠 zhōng 。 。
读 dú 碑 bēi 谁 shuí 陨 yǔn 孤 gū 臣 chén 泪 lèi , , 树 shù 碣 jié 翻 fān 旌 jīng 猛 měng 士 shì 功 gōng 。 。
一 yī 种 zhǒng 伤 shāng 心 xīn 难 nán 遣 qiǎn 处 chù , , 棠 táng 梨 lí 花 huā 放 fàng 隔 gé 年 nián 红 hóng 。 。
过马公墓书感 其二。清代。郑国藩。巍然高冢俯崇墉,宛笑盖棺论未公。 殇等汪僮终后死,事非敌忾敢言忠。 读碑谁陨孤臣泪,树碣翻旌猛士功。 一种伤心难遣处,棠梨花放隔年红。