叔 shū 伊 yī 以 yǐ 诗 shī 索 suǒ 剪 jiǎn 菊 jú 插 chā 瓶 píng - - 郑 zhèng 孝 xiào 胥 xū
故 gù 人 rén 苦 kǔ 忆 yì 故 gù 山 shān 青 qīng , , 抛 pāo 却 què 东 dōng 篱 lí 只 zhǐ 独 dú 醒 xǐng 。 。
病 bìng 起 qǐ 吟 yín 笺 jiān 能 néng 小 xiǎo 草 cǎo , , 梦 mèng 回 huí 丛 cóng 菊 jú 在 zài 双 shuāng 瓶 píng 。 。
客 kè 中 zhōng 欲 yù 问 wèn 愁 chóu 何 hé 味 wèi , , 晚 wǎn 景 jǐng 相 xiāng 看 kàn 鬓 bìn 已 yǐ 星 xīng 。 。
且 qiě 约 yuē 窗 chuāng 间 jiān 常 cháng 促 cù 膝 xī , , 海 hǎi 天 tiān 寒 hán 雨 yǔ 任 rèn 冥 míng 冥 míng 。 。
叔伊以诗索剪菊插瓶。清代。郑孝胥。故人苦忆故山青,抛却东篱只独醒。 病起吟笺能小草,梦回丛菊在双瓶。 客中欲问愁何味,晚景相看鬓已星。 且约窗间常促膝,海天寒雨任冥冥。