上 shàng 李 lǐ 益 yì 庶 shù 子 zǐ - - 王 wáng 建 jiàn
紫 zǐ 烟 yān 楼 lóu 阁 gé 碧 bì 纱 shā 亭 tíng , , 上 shàng 界 jiè 诗 shī 仙 xiān 独 dú 自 zì 行 xíng 。 。
奇 qí 险 xiǎn 驱 qū 回 huí 还 huán 寂 jì 寞 mò , , 云 yún 山 shān 经 jīng 用 yòng 始 shǐ 鲜 xiān 明 míng 。 。
藕 ǒu 绡 xiāo 纹 wén 缕 lǚ 裁 cái 来 lái 滑 huá , , 镜 jìng 水 shuǐ 波 bō 涛 tāo 滤 lǜ 得 dé 清 qīng 。 。
昏 hūn 思 sī 愿 yuàn 因 yīn 秋 qiū 露 lù 洗 xǐ , , 幸 xìng 容 róng 阶 jiē 下 xià 礼 lǐ 先 xiān 生 shēng 。 。
上李益庶子。唐代。王建。紫烟楼阁碧纱亭,上界诗仙独自行。 奇险驱回还寂寞,云山经用始鲜明。 藕绡纹缕裁来滑,镜水波涛滤得清。 昏思愿因秋露洗,幸容阶下礼先生。