两 liǎng 阁 gé 晓 xiǎo 起 qǐ - - 刘 liú 文 wén 麟 lín
一 yī 磬 qìng 发 fā 空 kōng 籁 lài , , 虚 xū 窗 chuāng 曙 shǔ 色 sè 分 fēn 。 。
峰 fēng 高 gāo 先 xiān 得 dé 日 rì , , 烟 yān 重 zhòng 欲 yù 成 chéng 云 yún 。 。
客 kè 念 niàn 寂 jì 无 wú 着 zhuó , , 鸟 niǎo 声 shēng 间 jiān 更 gèng 闻 wén 。 。
满 mǎn 山 shān 瑶 yáo 草 cǎo 绿 lǜ , , 静 jìng 坐 zuò 有 yǒu 余 yú 芬 fēn 。 。
两阁晓起。清代。刘文麟。一磬发空籁,虚窗曙色分。 峰高先得日,烟重欲成云。 客念寂无着,鸟声间更闻。 满山瑶草绿,静坐有余芬。