冯 féng 子 zi 良 liáng 太 tài 守 shǒu 重 zhòng 客 kè 吉 jí 州 zhōu , , 喜 xǐ 得 de 晤 wù 叙 xù , , 别 bié 后 hòu 题 tí 李 lǐ 明 míng 斋 zhāi 画 huà 《 《 古 gǔ 梅 méi 双 shuāng 栖 qī 白 bái 头 tóu 翁 wēng 图 tú 》 》 寄 jì 意 yì , , 次 cì 韵 yùn 答 dá 之 zhī , , 并 bìng 致 zhì 明 míng 斋 zhāi 其 qí 四 sì - - 刘 liú 绎 yì
着 zhuó 花 huā 老 lǎo 树 shù 耐 nài 寒 hán 不 bù , , 倦 juàn 鸟 niǎo 投 tóu 林 lín 羽 yǔ 不 bù 修 xiū 。 。
好 hǎo 伴 bàn 岩 yán 栖 qī 贞 zhēn 晚 wǎn 节 jié , , 让 ràng 他 tā 梧 wú 凤 fèng 出 chū 人 rén 头 tóu 。 。
冯子良太守重客吉州,喜得晤叙,别后题李明斋画《古梅双栖白头翁图》寄意,次韵答之,并致明斋 其四。清代。刘绎。着花老树耐寒不,倦鸟投林羽不修。 好伴岩栖贞晚节,让他梧凤出人头。