别 bié 四 sì 明 míng 亲 qīn 友 yǒu - - 丁 dīng 鹤 hè 年 nián
春 chūn 雨 yǔ 晴 qíng 时 shí 春 chūn 水 shuǐ 生 shēng , , 春 chūn 风 fēng 摇 yáo 荡 dàng 别 bié 离 lí 情 qíng 。 。
柳 liǔ 条 tiáo 弄 nòng 色 sè 已 yǐ 堪 kān 把 bǎ , , 莺 yīng 语 yǔ 怯 qiè 寒 hán 犹 yóu 未 wèi 明 míng 。 。
白 bái 雪 xuě 翻 fān 声 shēng 归 guī 锦 jǐn 轴 zhóu , , 紫 zǐ 霞 xiá 流 liú 影 yǐng 入 rù 瑶 yáo 觥 gōng 。 。
当 dāng 江 jiāng 打 dǎ 鼓 gǔ 放 fàng 船 chuán 去 qù , , 长 cháng 揖 yī 同 tóng 袍 páo 好 hǎo 弟 dì 兄 xiōng 。 。
别四明亲友。元代。丁鹤年。春雨晴时春水生,春风摇荡别离情。 柳条弄色已堪把,莺语怯寒犹未明。 白雪翻声归锦轴,紫霞流影入瑶觥。 当江打鼓放船去,长揖同袍好弟兄。