对 duì 雨 yǔ 闻 wén 莺 yīng - - 丘 qiū 为 wèi
垂 chuí 柳 liǔ 街 jiē 头 tóu 百 bǎi 丈 zhàng 丝 sī , , 杏 xìng 花 huā 林 lín 处 chù 度 dù 黄 huáng 鹂 lí 。 。
间 jiān 关 guān 正 zhèng 在 zài 秦 qín 筝 zhēng 里 lǐ , , 历 lì 乱 luàn 偏 piān 伤 shāng 楚 chǔ 客 kè 时 shí 。 。
风 fēng 传 chuán 一 yī 一 yī 声 shēng 来 lái 尽 jǐn , , 雨 yǔ 湿 shī 双 shuāng 双 shuāng 飞 fēi 去 qù 迟 chí 。 。
羡 xiàn 尔 ěr 能 néng 将 jiāng 户 hù 客 kè 意 yì , , 何 hé 如 rú 栖 qī 得 dé 上 shàng 林 lín 枝 zhī 。 。
对雨闻莺。唐代。丘为。垂柳街头百丈丝,杏花林处度黄鹂。 间关正在秦筝里,历乱偏伤楚客时。 风传一一声来尽,雨湿双双飞去迟。 羡尔能将户客意,何如栖得上林枝。