赋 fù 得 dé 的 de 的 de 帆 fān 向 xiàng 浦 pǔ - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
向 xiàng 浦 pǔ 参 cēn 差 cī 去 qù , , 随 suí 波 bō 远 yuǎn 近 jìn 还 hái 。 。
初 chū 移 yí 芳 fāng 草 cǎo 里 lǐ , , 正 zhèng 在 zài 夕 xī 阳 yáng 间 jiān 。 。
隐 yǐn 映 yìng 回 huí 孤 gū 驿 yì , , 微 wēi 明 míng 出 chū 乱 luàn 山 shān 。 。
向 xiàng 空 kōng 看 kàn 不 bù 尽 jìn , , 归 guī 思 sī 满 mǎn 江 jiāng 关 guān 。 。
赋得的的帆向浦。唐代。司空曙。向浦参差去,随波远近还。 初移芳草里,正在夕阳间。 隐映回孤驿,微明出乱山。 向空看不尽,归思满江关。