寄 jì 胡 hú 居 jū 士 shì - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
日 rì 暖 nuǎn 风 fēng 微 wēi 南 nán 陌 mò 头 tóu , , 青 qīng 田 tián 红 hóng 树 shù 起 qǐ 春 chūn 愁 chóu 。 。
伯 bó 劳 láo 相 xiāng 逐 zhú 行 xíng 人 rén 别 bié , , 岐 qí 路 lù 空 kōng 归 guī 野 yě 水 shuǐ 流 liú 。 。
遍 biàn 地 dì 寻 xún 僧 sēng 同 tóng 看 kàn 雪 xuě , , 谁 shuí 期 qī 载 zài 酒 jiǔ 共 gòng 登 dēng 楼 lóu 。 。
为 wèi 言 yán 惆 chóu 怅 chàng 嵩 sōng 阳 yáng 寺 sì , , 明 míng 月 yuè 高 gāo 松 sōng 应 yīng 独 dú 游 yóu 。 。
寄胡居士。唐代。司空曙。日暖风微南陌头,青田红树起春愁。 伯劳相逐行人别,岐路空归野水流。 遍地寻僧同看雪,谁期载酒共登楼。 为言惆怅嵩阳寺,明月高松应独游。