法 fǎ 源 yuán 寺 sì 观 guàn 牡 mǔ 丹 dān 因 yīn 怀 huái 琴 qín 德 dé - - 钱 qián 大 dà 昕 xīn
精 jīng 蓝 lán 地 dì 近 jìn 一 yī 牛 niú 鸣 míng , , 每 měi 到 dào 花 huā 时 shí 几 jǐ 度 dù 行 xíng 。 。
天 tiān 与 yǔ 色 sè 香 xiāng 矜 jīn 智 zhì 慧 huì , , 人 rén 从 cóng 开 kāi 落 luò 悟 wù 亏 kuī 成 chéng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 底 dǐ 用 yòng 谭 tán 优 yōu 钵 bō , , 长 zhǎng 者 zhě 真 zhēn 须 xū 学 xué 净 jìng 名 míng 。 。
蒲 pú 褐 hè 先 xiān 生 shēng 无 wú 恙 yàng 否 fǒu , , 何 hé 缘 yuán 共 gòng 坐 zuò 话 huà 无 wú 生 shēng 。 。
法源寺观牡丹因怀琴德。清代。钱大昕。精蓝地近一牛鸣,每到花时几度行。 天与色香矜智慧,人从开落悟亏成。 老僧底用谭优钵,长者真须学净名。 蒲褐先生无恙否,何缘共坐话无生。