送 sòng 张 zhāng 炼 liàn 师 shī 还 hái 峨 é 嵋 méi 山 shān - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
太 tài 一 yì 天 tiān 坛 tán 天 tiān 柱 zhù 西 xī , , 垂 chuí 萝 luó 为 wèi 幌 huǎng 石 shí 为 wèi 梯 tī 。 。
前 qián 登 dēng 灵 líng 境 jìng 青 qīng 霄 xiāo 绝 jué , , 下 xià 视 shì 人 rén 间 jiān 白 bái 日 rì 低 dī 。 。
松 sōng 籁 lài 万 wàn 声 shēng 和 hé 管 guǎn 磐 pán , , 丹 dān 光 guāng 五 wǔ 色 sè 杂 zá 虹 hóng 蜺 ní 。 。
春 chūn 山 shān 一 yī 入 rù 寻 xún 无 wú 路 lù , , 鸟 niǎo 响 xiǎng 烟 yān 深 shēn 水 shuǐ 满 mǎn 溪 xī 。 。
送张炼师还峨嵋山。唐代。司空曙。太一天坛天柱西,垂萝为幌石为梯。 前登灵境青霄绝,下视人间白日低。 松籁万声和管磐,丹光五色杂虹蜺。 春山一入寻无路,鸟响烟深水满溪。