渤 bó 海 hǎi 相 xiàng 国 guó 挽 wǎn 诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 钱 qián 大 dà 昕 xīn
星 xīng 芒 máng 一 yī 夕 xī 掩 yǎn 中 zhōng 台 tái , , 望 wàng 断 duàn 沙 shā 堤 dī 竟 jìng 不 bù 回 huí 。 。
万 wàn 众 zhòng 辍 chuò 春 chūn 为 wèi 起 qǐ 社 shè , , 九 jiǔ 重 zhòng 雪 xuě 涕 tì 念 niàn 调 diào 梅 méi 。 。
身 shēn 如 rú 砥 dǐ 柱 zhù 功 gōng 能 néng 立 lì , , 心 xīn 是 shì 菩 pú 提 tí 福 fú 大 dà 来 lái 。 。
半 bàn 壁 bì 东 dōng 南 nán 兼 jiān 保 bǎo 障 zhàng , , 忍 rěn 看 kàn 处 chǔ 处 chù 召 zhào 棠 táng 栽 zāi 。 。
渤海相国挽诗二首 其一。清代。钱大昕。星芒一夕掩中台,望断沙堤竟不回。 万众辍春为起社,九重雪涕念调梅。 身如砥柱功能立,心是菩提福大来。 半壁东南兼保障,忍看处处召棠栽。