送 sòng 人 rén 归 guī 山 shān - - 石 shí 召 zhào
相 xiāng 逢 féng 唯 wéi 道 dào 在 zài , , 谁 shuí 不 bù 共 gòng 知 zhī 贫 pín 。 。
归 guī 路 lù 分 fēn 残 cán 雨 yǔ , , 停 tíng 舟 zhōu 别 bié 故 gù 人 rén 。 。
霜 shuāng 明 míng 松 sōng 岭 lǐng 晓 xiǎo , , 花 huā 暗 àn 竹 zhú 房 fáng 春 chūn 。 。
亦 yì 有 yǒu 栖 qī 闲 xián 意 yì , , 何 hé 年 nián 可 kě 寄 jì 身 shēn 。 。
送人归山。唐代。石召。相逢唯道在,谁不共知贫。 归路分残雨,停舟别故人。 霜明松岭晓,花暗竹房春。 亦有栖闲意,何年可寄身。