过 guò 大 dà 木 mù 宅 zhái 有 yǒu 感 gǎn - - 谢 xiè 重 zhòng 辉 huī
风 fēng 掩 yǎn 蓬 péng 门 mén 旧 jiù 宅 zhái 荒 huāng , , 就 jiù 中 zhōng 何 hé 处 chǔ 最 zuì 凄 qī 凉 liáng 。 。
停 tíng 车 chē 不 bú 见 jiàn 吟 yín 红 hóng 药 yào , , 驻 zhù 马 mǎ 惟 wéi 看 kàn 种 zhǒng 白 bái 杨 yáng 。 。
栋 dòng 宇 yǔ 凋 diāo 残 cán 嗟 jiē 向 xiàng 秀 xiù , , 图 tú 书 shū 零 líng 落 luò 感 gǎn 文 wén 昌 chāng 。 。
可 kě 怜 lián 满 mǎn 箧 qiè 雕 diāo 龙 lóng 赋 fù , , 未 wèi 得 dé 生 shēng 前 qián 动 dòng 汉 hàn 皇 huáng 。 。
过大木宅有感。清代。谢重辉。风掩蓬门旧宅荒,就中何处最凄凉。 停车不见吟红药,驻马惟看种白杨。 栋宇凋残嗟向秀,图书零落感文昌。 可怜满箧雕龙赋,未得生前动汉皇。