杜 dù 晓 xiǎo 峰 fēng 出 chū 塞 sài - - 赛 sài 音 yīn 布 bù
龙 lóng 庭 tíng 余 yú 旧 jiù 到 dào , , 送 sòng 子 zi 泪 lèi 沾 zhān 衣 yī 。 。
风 fēng 定 dìng 树 shù 犹 yóu 怒 nù , , 日 rì 高 gāo 霜 shuāng 正 zhèng 飞 fēi 。 。
啸 xiào 阴 yīn 山 shān 鬼 guǐ 过 guò , , 叫 jiào 月 yuè 野 yě 驼 tuó 归 guī 。 。
常 cháng 使 shǐ 心 xīn 魂 hún 感 gǎn , , 还 huán 家 jiā 梦 mèng 亦 yì 稀 xī 。 。
杜晓峰出塞。清代。赛音布。龙庭余旧到,送子泪沾衣。 风定树犹怒,日高霜正飞。 啸阴山鬼过,叫月野驼归。 常使心魂感,还家梦亦稀。