留 liú 别 bié 吴 wú 醒 xǐng 樵 qiáo - - 谢 xiè 元 yuán 淮 huái
频 pín 年 nián 踪 zōng 迹 jī 囿 yòu 尘 chén 埃 āi , , 块 kuài 磊 lěi 难 nán 消 xiāo 浊 zhuó 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
白 bái 首 shǒu 渐 jiàn 怜 lián 词 cí 客 kè 老 lǎo , , 青 qīng 山 shān 同 tóng 哭 kū 故 gù 人 rén 来 lái 。 。
云 yún 烟 yān 屡 lǚ 幻 huàn 身 shēn 犹 yóu 梗 gěng , , 霜 shuāng 雪 xuě 重 zhòng 经 jīng 念 niàn 已 yǐ 灰 huī 。 。
遥 yáo 指 zhǐ 楚 chǔ 江 jiāng 天 tiān 外 wài 远 yuǎn , , 风 fēng 波 bō 如 rú 此 cǐ 片 piàn 帆 fān 开 kāi 。 。
留别吴醒樵。清代。谢元淮。频年踪迹囿尘埃,块磊难消浊酒杯。 白首渐怜词客老,青山同哭故人来。 云烟屡幻身犹梗,霜雪重经念已灰。 遥指楚江天外远,风波如此片帆开。