题 tí 郊 jiāo 游 yóu 听 tīng 僧 sēng 弹 tán 琴 qín 图 tú - - 戴 dài 亨 hēng
山 shān 净 jìng 涤 dí 秋 qiū 霖 lín , , 皋 gāo 兰 lán 被 bèi 清 qīng 露 lù 。 。
时 shí 与 yǔ 山 shān 僧 sēng 俱 jù , , 鸣 míng 琴 qín 坐 zuò 幽 yōu 处 chù 。 。
聪 cōng 耳 ěr 涧 jiàn 声 shēng 流 liú , , 息 xī 虑 lǜ 松 sōng 风 fēng 度 dù 。 。
一 yī 曲 qǔ 听 tīng 欲 yù 终 zhōng , , 精 jīng 义 yì 妙 miào 超 chāo 悟 wù 。 。
天 tiān 际 jì 孤 gū 云 yún 生 shēng , , 心 xīn 与 yǔ 孤 gū 云 yún 去 qù 。 。
题郊游听僧弹琴图。清代。戴亨。山净涤秋霖,皋兰被清露。 时与山僧俱,鸣琴坐幽处。 聪耳涧声流,息虑松风度。 一曲听欲终,精义妙超悟。 天际孤云生,心与孤云去。