了 liǎo 如 rú 上 shàng 人 rén - - 戴 dài 梓 zǐ
几 jǐ 载 zài 昙 tán 那 nà 寄 jì 客 kè 踪 zōng , , 妙 miào 香 xiāng 熏 xūn 染 rǎn 得 dé 禅 chán 宗 zōng 。 。
回 huí 头 tóu 发 fà 逐 zhú 红 hóng 尘 chén 断 duàn , , 合 hé 掌 zhǎng 心 xīn 将 jiāng 白 bái 马 mǎ 从 cóng 。 。
山 shān 径 jìng 拾 shí 柴 chái 炊 chuī 佛 fú 火 huǒ , , 霜 shuāng 梯 tī 踏 tà 月 yuè 报 bào 明 míng 钟 zhōng 。 。
一 yī 瓢 piáo 尚 shàng 有 yǒu 兰 lán 陵 líng 味 wèi , , 洗 xǐ 向 xiàng 深 shēn 潭 tán 化 huà 毒 dú 龙 lóng 。 。
了如上人。清代。戴梓。几载昙那寄客踪,妙香熏染得禅宗。 回头发逐红尘断,合掌心将白马从。 山径拾柴炊佛火,霜梯踏月报明钟。 一瓢尚有兰陵味,洗向深潭化毒龙。