冬 dōng 日 rì 登 dēng 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 集 jí 唐 táng 八 bā 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 边 biān 连 lián 宝 bǎo
利 lì 门 mén 名 míng 路 lù 两 liǎng 难 nán 凭 píng , , 醉 zuì 下 xià 高 gāo 楼 lóu 醒 xǐng 复 fù 登 dēng 。 。
世 shì 事 shì 茫 máng 茫 máng 难 nán 自 zì 料 liào , , 浮 fú 生 shēng 扰 rǎo 扰 rǎo 竟 jìng 何 hé 能 néng 。 。
致 zhì 身 shēn 霄 xiāo 汉 hàn 真 zhēn 无 wú 策 cè , , 论 lùn 道 dào 同 tóng 心 xīn 少 shǎo 有 yǒu 朋 péng 。 。
呵 ā 冻 dòng 且 qiě 吟 yín 冰 bīng 雪 xuě 句 jù , , 寒 hán 山 shān 半 bàn 出 chū 白 bái 云 yún 层 céng 。 。
冬日登黄鹤楼集唐八首 其三。清代。边连宝。利门名路两难凭,醉下高楼醒复登。 世事茫茫难自料,浮生扰扰竟何能。 致身霄汉真无策,论道同心少有朋。 呵冻且吟冰雪句,寒山半出白云层。