冬 dōng 日 rì 登 dēng 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 集 jí 唐 táng 八 bā 首 shǒu 其 qí 六 liù - - 边 biān 连 lián 宝 bǎo
上 shàng 楼 lóu 空 kōng 望 wàng 往 wǎng 来 lái 船 chuán , , 雁 yàn 度 dù 寒 hán 江 jiāng 拟 nǐ 雪 xuě 天 tiān 。 。
零 líng 落 luò 梅 méi 花 huā 过 guò 残 cán 腊 là , , 模 mó 糊 hu 树 shù 色 sè 入 rù 荒 huāng 烟 yān 。 。
座 zuò 中 zhōng 醉 zuì 客 kè 延 yán 醒 xǐng 客 kè , , 镜 jìng 里 lǐ 今 jīn 年 nián 老 lǎo 去 qù 年 nián 。 。
自 zì 是 shì 不 bù 归 guī 归 guī 便 biàn 得 dé , , 故 gù 乡 xiāng 朝 zhāo 夕 xī 有 yǒu 人 rén 还 hái 。 。
冬日登黄鹤楼集唐八首 其六。清代。边连宝。上楼空望往来船,雁度寒江拟雪天。 零落梅花过残腊,模糊树色入荒烟。 座中醉客延醒客,镜里今年老去年。 自是不归归便得,故乡朝夕有人还。