暮 mù 春 chūn 唐 táng 解 jiè 元 yuán 墓 mù 下 xià 作 zuò - - 韩 hán 菼 tǎn
中 zhōng 丞 chéng 当 dāng 代 dài 振 zhèn 词 cí 源 yuán , , 吊 diào 古 gǔ 凭 píng 将 jiāng 风 fēng 雅 yǎ 论 lùn 。 。
自 zì 昔 xī 唐 táng 衢 qú 惟 wéi 解 jiě 哭 kū , , 只 zhǐ 今 jīn 宋 sòng 玉 yù 与 yǔ 招 zhāo 魂 hún 。 。
人 rén 归 guī 黄 huáng 土 tǔ 三 sān 生 shēng 石 shí , , 时 shí 过 guò 清 qīng 明 míng 一 yī 酒 jiǔ 樽 zūn 。 。
更 gèng 辟 pì 桃 táo 花 huā 旧 jiù 兰 lán 若 rě , , 钟 zhōng 声 shēng 敲 qiāo 月 yuè 伴 bàn 黄 huáng 昏 hūn 。 。
暮春唐解元墓下作。清代。韩菼。中丞当代振词源,吊古凭将风雅论。 自昔唐衢惟解哭,只今宋玉与招魂。 人归黄土三生石,时过清明一酒樽。 更辟桃花旧兰若,钟声敲月伴黄昏。