维 wéi 扬 yáng 杂 zá 感 gǎn - - 瞿 qú 家 jiā 鏊 ào
风 fēng 笛 dí 离 lí 亭 tíng 怆 chuàng 客 kè 情 qíng , , 杨 yáng 花 huā 如 rú 梦 mèng 复 fù 如 rú 酲 chéng 。 。
本 běn 无 wú 远 yuǎn 志 zhì 当 dāng 归 guī 草 cǎo , , 况 kuàng 有 yǒu 还 huán 家 jiā 杜 dù 宇 yǔ 声 shēng 。 。
旅 lǚ 雁 yàn 断 duàn 云 yún 秋 qiū 思 sī 切 qiè , , 栖 qī 鸦 yā 流 liú 水 shuǐ 夕 xī 阳 yáng 明 míng 。 。
伤 shāng 心 xīn 一 yī 夜 yè 兰 lán 陔 gāi 雪 xuě , , 零 líng 落 luò 冬 dōng 青 qīng 到 dào 寄 jì 生 shēng 。 。
维扬杂感。清代。瞿家鏊。风笛离亭怆客情,杨花如梦复如酲。 本无远志当归草,况有还家杜宇声。 旅雁断云秋思切,栖鸦流水夕阳明。 伤心一夜兰陔雪,零落冬青到寄生。