奉 fèng 和 hé 东 dōng 山 shān 对 duì 月 yuè 有 yǒu 怀 huái 之 zhī 作 zuò - - 严 yán 虞 yú 惇 dūn
十 shí 年 nián 一 yī 梦 mèng 鬓 bìn 垂 chuí 丝 sī , , 禅 chán 榻 tà 茶 chá 烟 yān 事 shì 最 zuì 宜 yí 。 。
正 zhèng 是 shì 空 kōng 江 jiāng 明 míng 月 yuè 夜 yè , , 相 xiāng 逢 féng 尊 zūn 酒 jiǔ 落 luò 花 huā 时 shí 。 。
伤 shāng 心 xīn 暮 mù 雨 yǔ 还 hái 朝 zhāo 雨 yǔ , , 瞥 piē 眼 yǎn 桃 táo 枝 zhī 更 gèng 柳 liǔ 枝 zhī 。 。
身 shēn 似 shì 荷 hé 珠 zhū 原 yuán 不 bù 著 zhe , , 从 cóng 今 jīn 学 xué 道 dào 未 wèi 嫌 xián 迟 chí 。 。
奉和东山对月有怀之作。清代。严虞惇。十年一梦鬓垂丝,禅榻茶烟事最宜。 正是空江明月夜,相逢尊酒落花时。 伤心暮雨还朝雨,瞥眼桃枝更柳枝。 身似荷珠原不著,从今学道未嫌迟。