秋 qiū 宵 xiāo 宴 yàn 集 jí 酒 jiǔ 阑 lán 漫 màn 兴 xìng 得 dé 娘 niáng 字 zì - - 严 yán 虞 yú 惇 dūn
客 kè 里 lǐ 经 jīng 秋 qiū 只 zhǐ 自 zì 伤 shāng , , 况 kuàng 逢 féng 明 míng 月 yuè 倍 bèi 凄 qī 凉 liáng 。 。
悲 bēi 歌 gē 燕 yàn 市 shì 寻 xún 屠 tú 狗 gǒu , , 寥 liáo 落 luò 江 jiāng 潭 tán 解 jiě 佩 pèi 攘 rǎng 。 。
天 tiān 上 shàng 已 yǐ 归 guī 秦 qín 弄 nòng 玉 yù , , 人 rén 间 jiān 重 zhòng 见 jiàn 杜 dù 韦 wéi 娘 niáng 。 。
酒 jiǔ 阑 lán 曲 qū 罢 bà 浑 hún 无 wú 寐 mèi , , 疑 yí 是 shì 维 wéi 摩 mó 证 zhèng 道 dào 场 chǎng 。 。
秋宵宴集酒阑漫兴得娘字。清代。严虞惇。客里经秋只自伤,况逢明月倍凄凉。 悲歌燕市寻屠狗,寥落江潭解佩攘。 天上已归秦弄玉,人间重见杜韦娘。 酒阑曲罢浑无寐,疑是维摩证道场。