白 bái 梅 méi 诗 shī - - 释 shì 敬 jìng 安 ān
寒 hán 雪 xuě 一 yī 以 yǐ 霁 jì , , 浮 fú 尘 chén 了 liǎo 不 bù 生 shēng 。 。
偶 ǒu 从 cóng 溪 xī 上 shàng 过 guò , , 忽 hū 见 jiàn 竹 zhú 边 biān 明 míng 。 。
花 huā 冷 lěng 方 fāng 能 néng 洁 jié , , 香 xiāng 多 duō 不 bù 损 sǔn 清 qīng 。 。
谁 shuí 堪 kān 宣 xuān 净 jìng 理 lǐ , , 应 yīng 感 gǎn 道 dào 人 rén 情 qíng 。 。
白梅诗。清代。释敬安。寒雪一以霁,浮尘了不生。 偶从溪上过,忽见竹边明。 花冷方能洁,香多不损清。 谁堪宣净理,应感道人情。