高 gāo 唐 táng 观 guān - - 顾 gù 光 guāng 旭 xù
朝 zhāo 云 yún 暮 mù 雨 yǔ 自 zì 高 gāo 唐 táng , , 宋 sòng 玉 yù 微 wēi 辞 cí 讽 fěng 楚 chǔ 襄 xiāng 。 。
岂 qǐ 谓 wèi 骚 sāo 人 rén 真 zhēn 弟 dì 子 zǐ , , 只 zhǐ 将 jiāng 词 cí 赋 fù 媚 mèi 君 jūn 王 wáng 。 。
千 qiān 秋 qiū 文 wén 藻 zǎo 归 guī 残 cán 梦 mèng , , 八 bā 月 yuè 天 tiān 河 hé 落 luò 晓 xiǎo 霜 shuāng 。 。
惆 chóu 怅 chàng 荒 huāng 台 tái 寻 xún 不 bù 得 dé , , 郢 yǐng 门 mén 烟 yān 树 shù 郁 yù 苍 cāng 苍 cāng 。 。
高唐观。清代。顾光旭。朝云暮雨自高唐,宋玉微辞讽楚襄。 岂谓骚人真弟子,只将词赋媚君王。 千秋文藻归残梦,八月天河落晓霜。 惆怅荒台寻不得,郢门烟树郁苍苍。