古 gǔ 隐 yǐn 士 shì 其 qí 一 yī - - 顾 gù 炎 yán 武 wǔ
幼 yòu 安 ān 遭 zāo 汉 hàn 季 jì , , 一 yī 身 shēn 客 kè 辽 liáo 东 dōng 。 。
世 shì 乱 luàn 多 duō 倾 qīng 危 wēi , , 筑 zhù 室 shì 深 shēn 山 shān 中 zhōng 。 。
自 zì 非 fēi 学 xué 者 zhě 流 liú , , 名 míng 字 zì 罕 hǎn 得 dé 通 tōng 。 。
研 yán 心 xīn 易 yì 六 liù 爻 yáo , , 不 bù 用 yòng 希 xī 潜 qián 龙 lóng 。 。
根 gēn 矩 jǔ 好 hǎo 清 qīng 评 píng , , 行 xíng 止 zhǐ 乃 nǎi 未 wèi 同 tóng 。 。
古隐士 其一。清代。顾炎武。幼安遭汉季,一身客辽东。 世乱多倾危,筑室深山中。 自非学者流,名字罕得通。 研心易六爻,不用希潜龙。 根矩好清评,行止乃未同。