春 chūn 暖 nuǎn - - 白 bái 居 jū 易 yì
风 fēng 痹 bì 宜 yí 和 hé 暖 nuǎn , , 春 chūn 来 lái 脚 jiǎo 较 jiào 轻 qīng 。 。
莺 yīng 留 liú 花 huā 下 xià 立 lì , , 鹤 hè 引 yǐn 水 shuǐ 边 biān 行 xíng 。 。
发 fā 少 shǎo 嫌 xián 巾 jīn 重 zhòng , , 颜 yán 衰 shuāi 讶 yà 镜 jìng 明 míng 。 。
不 bù 论 lùn 亲 qīn 与 yǔ 故 gù , , 自 zì 亦 yì 昧 mèi 平 píng 生 shēng 。 。
春暖。唐代。白居易。风痹宜和暖,春来脚较轻。 莺留花下立,鹤引水边行。 发少嫌巾重,颜衰讶镜明。 不论亲与故,自亦昧平生。