天 tiān 盘 pán 岭 lǐng - - 先 xiān 著 zhe
野 yě 田 tián 弃 qì 疲 pí 驴 lǘ , , 七 qī 里 lǐ 陟 zhì 修 xiū 岭 lǐng 。 。
负 fù 手 shǒu 石 shí 路 lù 间 jiān , , 数 shù 盘 pán 历 lì 幽 yōu 靓 jìng 。 。
山 shān 椒 jiāo 得 dé 微 wēi 亭 tíng , , 行 xíng 者 zhě 喘 chuǎn 初 chū 定 dìng 。 。
归 guī 樵 qiáo 望 wàng 鸦 yā 巢 cháo , , 暮 mù 色 sè 失 shī 山 shān 影 yǐng 。 。
转 zhuǎn 岭 lǐng 稍 shāo 就 jiù 平 píng , , 缩 suō 足 zú 遵 zūn 微 wēi 径 jìng 。 。
苍 cāng 苍 cāng 寺 sì 门 mén 松 sōng , , 钟 zhōng 声 shēng 不 bù 出 chū 顶 dǐng 。 。
天盘岭。清代。先著。野田弃疲驴,七里陟修岭。 负手石路间,数盘历幽靓。 山椒得微亭,行者喘初定。 归樵望鸦巢,暮色失山影。 转岭稍就平,缩足遵微径。 苍苍寺门松,钟声不出顶。