冬 dōng 初 chū 将 jiāng 晓 xiǎo 枕 zhěn 上 shàng 感 gǎn 赋 fù - - 龄 líng 文 wén
初 chū 回 huí 残 cán 梦 mèng 远 yuǎn 钟 zhōng 轻 qīng , , 竹 zhú 影 yǐng 摇 yáo 窗 chuāng 月 yuè 尚 shàng 明 míng 。 。
寒 hán 埘 shí 鸡 jī 啼 tí 催 cuī 曙 shǔ 色 sè , , 遥 yáo 天 tiān 雁 yàn 唳 lì 断 duàn 秋 qiū 声 shēng 。 。
半 bàn 生 shēng 身 shēn 世 shì 馀 yú 残 cán 局 jú , , 百 bǎi 岁 suì 光 guāng 阴 yīn 悟 wù 晓 xiǎo 檠 qíng 。 。
聚 jù 散 sàn 悲 bēi 欢 huān 知 zhī 有 yǒu 定 dìng , , 牢 láo 愁 chóu 无 wú 那 nà 此 cǐ 中 zhōng 情 qíng 。 。
冬初将晓枕上感赋。清代。龄文。初回残梦远钟轻,竹影摇窗月尚明。 寒埘鸡啼催曙色,遥天雁唳断秋声。 半生身世馀残局,百岁光阴悟晓檠。 聚散悲欢知有定,牢愁无那此中情。