秋 qiū 日 rì 登 dēng 楼 lóu 有 yǒu 感 gǎn - - 胤 yìn 禛 zhēn
尺 chǐ 璧 bì 谁 shuí 言 yán 抵 dǐ 寸 cùn 阴 yīn , , 旷 kuàng 然 rán 怀 huái 抱 bào 豁 huō 登 dēng 临 lín 。 。
放 fàng 情 qíng 缅 miǎn 邈 miǎo 云 yún 峰 fēng 古 gǔ , , 极 jí 目 mù 苍 cāng 茫 máng 烟 yān 水 shuǐ 深 shēn 。 。
犹 yóu 忆 yì 童 tóng 年 nián 花 huā 下 xià 戏 xì , , 倏 shū 经 jīng 鹤 hè 发 fà 鬓 bìn 边 biān 侵 qīn 。 。
眼 yǎn 前 qián 秋 qiū 色 sè 当 dāng 堪 kān 赏 shǎng , , 况 kuàng 复 fù 新 xīn 晴 qíng 月 yuè 满 mǎn 襟 jīn 。 。
秋日登楼有感。清代。胤禛。尺璧谁言抵寸阴,旷然怀抱豁登临。 放情缅邈云峰古,极目苍茫烟水深。 犹忆童年花下戏,倏经鹤发鬓边侵。 眼前秋色当堪赏,况复新晴月满襟。