书 shū 曹 cáo 孟 mèng 德 dé 诗 shī 集 jí 后 hòu - - 僖 xī 同 tóng 格 gé
健 jiàn 笔 bǐ 犹 yóu 从 cóng 霸 bà 气 qì 生 shēng , , 毅 yì 然 rán 横 héng 槊 shuò 主 zhǔ 文 wén 盟 méng 。 。
东 dōng 汉 hàn 而 ér 上 shàng 有 yǒu 其 qí 匹 pǐ , , 大 dà 江 jiāng 以 yǐ 南 nā 无 mó 此 cǐ 声 shēng 。 。
安 ān 得 dé 短 duǎn 兵 bīng 攻 gōng 老 lǎo 贼 zéi , , 坐 zuò 看 kàn 坚 jiān 垒 lěi 据 jù 长 cháng 城 chéng 。 。
诗 shī 家 jiā 共 gòng 说 shuō 黄 huáng 初 chū 好 hǎo , , 七 qī 子 zǐ 何 hé 人 rén 口 kǒu 舌 shé 争 zhēng 。 。
书曹孟德诗集后。清代。僖同格。健笔犹从霸气生,毅然横槊主文盟。 东汉而上有其匹,大江以南无此声。 安得短兵攻老贼,坐看坚垒据长城。 诗家共说黄初好,七子何人口舌争。