清 qīng 明 míng 东 dōng 郊 jiāo - - 敦 dūn 敏 mǐn
郊 jiāo 原 yuán 寒 hán 食 shí 候 hòu , , 晓 xiǎo 日 rì 出 chū 城 chéng 闉 yīn 。 。
古 gǔ 渡 dù 花 huā 争 zhēng 发 fā , , 荒 huāng 祠 cí 草 cǎo 又 yòu 新 xīn 。 。
野 yě 烟 yān 人 rén 上 shàng 冢 zhǒng , , 啼 tí 鸟 niǎo 自 zì 含 hán 春 chūn 。 。
无 wú 限 xiàn 幽 yōu 栖 qī 意 yì , , 临 lín 风 fēng 一 yī 怆 chuàng 神 shén 。 。
清明东郊。清代。敦敏。郊原寒食候,晓日出城闉。 古渡花争发,荒祠草又新。 野烟人上冢,啼鸟自含春。 无限幽栖意,临风一怆神。