题 tí 山 shān 石 shí 榴 liú 花 huā - - 白 bái 居 jū 易 yì
一 yī 丛 cóng 千 qiān 朵 duǒ 压 yā 阑 lán 干 gān , , 剪 jiǎn 碎 suì 红 hóng 绡 xiāo 却 què 作 zuò 团 tuán 。 。
风 fēng 袅 niǎo 舞 wǔ 腰 yāo 香 xiāng 不 bù 尽 jìn , , 露 lù 销 xiāo 妆 zhuāng 脸 liǎn 泪 lèi 新 xīn 乾 gān 。 。
蔷 qiáng 薇 wēi 带 dài 刺 cì 攀 pān 应 yīng 懒 lǎn , , 菡 hàn 萏 dàn 生 shēng 泥 ní 玩 wán 亦 yì 难 nán 。 。
争 zhēng 及 jí 此 cǐ 花 huā 檐 yán 户 hù 下 xià , , 任 rèn 人 rén 采 cǎi 弄 nòng 尽 jìn 人 rén 看 kàn 。 。
题山石榴花。唐代。白居易。一丛千朵压阑干,剪碎红绡却作团。 风袅舞腰香不尽,露销妆脸泪新乾。 蔷薇带刺攀应懒,菡萏生泥玩亦难。 争及此花檐户下,任人采弄尽人看。