登 dēng 第 dì 诗 shī - - 王 wáng 容 róng
天 tiān 上 shàng 催 cuī 班 bān 晓 xiǎo 色 sè 晴 qíng , , 五 wǔ 星 xīng 伏 fú 尽 jǐn 极 jí 星 xīng 明 míng 。 。
奎 kuí 章 zhāng 读 dú 罢 bà 三 sān 千 qiān 字 zì , , 胪 lú 唱 chàng 传 chuán 来 lái 第 dì 一 yī 声 shēng 。 。
名 míng 实 shí 两 liǎng 言 yán 虽 suī 朴 pǔ 语 yǔ , , 始 shǐ 终 zhōng 一 yī 节 jié 悉 xī 真 zhēn 诚 chéng 。 。
圣 shèng 恩 ēn 深 shēn 厚 hòu 难 nán 图 tú 报 bào , , 愿 yuàn 罄 qìng 愚 yú 衷 zhōng 毕 bì 此 cǐ 生 shēng 。 。
登第诗。宋代。王容。天上催班晓色晴,五星伏尽极星明。 奎章读罢三千字,胪唱传来第一声。 名实两言虽朴语,始终一节悉真诚。 圣恩深厚难图报,愿罄愚衷毕此生。